Kháng nghị tăng mức hình phạt tù bị cáo Cố ý gây thương tích
- Thứ năm - 01/11/2018 16:17
- |In ra
- |Đóng cửa sổ này
Quyết định kháng nghị phúc thẩm số 16/QĐ-KNPT-P7 ngày 29/10/2018 của Viện kiểm sát nhân dân tỉnh Đắk Lắk đã đề nghị Tòa án nhân dân tỉnh Đắk Lắk xét xử theo thủ tục phúc thẩm để sửa Bản án hình sự sơ thẩm số 80/2018/HSST ngày 03/10/2018 của Tòa án nhân dân huyện Ea H’leo, về áp dụng pháp luật và tăng mức hình phạt tù đối với bị cáo Phan Nguyên Viễn, SN 1996, trú tại xã Cư M’Lan, huyện Ea Súp, tỉnh Đắk Lắk, phạm tội “Cố ý gây thương tích”.
Nội dung vụ án:
Do nghi ngờ có người trong nhóm của anh Quảng Trí Hoàng Sơn ném ly vào tường quán nhậu BBQ thuộc tổ dân phố 8, thị trấn Ea Drăng, huyện Ea H’Leo, nơi nhóm của mình đang ngồi, nên Phan Nguyên Viễn đã rủ Thành dùng xe máy chở Viễn về phòng trọ của chị gái mình lấy 01 chiếc túi đựng nhiều hung khí gồm: dao, kiếm và giáo, … quay trở lại quán để đánh nhóm thanh niên trên. Tại đây, Hải đến mở túi và lấy 01 cây kiếm; Nhựt lấy 01 con dao rựa; Viễn, Thành mỗi người lấy ra 01 cây giáo cùng xông vào. Viễn dùng cây giáo chém về hướng Sơn thì bị Ảo và Hương ôm kéo lại nên Viễn chém sượt lưng Sơn, lúc này Nhựt dùng con dao rựa chém theo hướng từ trên xuống trúng vào phần đầu Sơn, Sơn đưa hai tay lên đỡ thì bị Nhựt chém tiếp phát thứ hai làm đứt gần lìa cổ tay trái, Thành thấy Nhựt đã chém Sơn nên không đánh ai nữa mà cùng Nhựt, Hải, Viễn cầm hung khí chạy ra ngoài quán BBQ.
Tại bản tóm tắt bệnh án điều trị số 1022/TKBA-BVT, ngày 28 tháng 12 năm 2017 của Bệnh viện đa khoa tỉnh Đắk Lắk và bản kết luận pháp y thương tích số: 105 /PY-TgT ngày 28/12/2017 của Trung tâm pháp y tỉnh Đắk Lắk, kết luận: Quảng Trí Hoàng Sơn, bị vết thương vùng đỉnh đầu kích thước 12cm, vết thương đứt gần lìa ngang cổ tay trái, tỉ lệ thương tật là 35%, vật tác động, sắc bén.
Tại bản kết luận pháp y bổ sung số: 470/PY-TgT ngày 03/4/2018 của Trung tâm pháp y tỉnh Đắk Lắk, kết luận: Quảng Trí Hoàng Sơn, bị thương tích, tỉ lệ thương tật là 42%, vật tác động, sắc bén.
Bản án hình sự sơ thẩm số 80/2018/HSST ngày 03/10/2018 của Toà án nhân dân huyện Ea H’Leo đã áp dụng các điểm a và i khoản 1, khoản 3 Điều 104; các điểm b và p khoản 1, khoản 2 Điều 46, Điều 47 Bộ luật hình sự năm 1999, Nghị quyết số 41/2017/QH14 ngày 20/6/2017 của Quốc Hội, điểm c khoản 3 Điều 7, điểm c khoản 3 Điều 134 BLHS năm 2015, xử phạt bị cáo Phan Nguyên Viễn 04 năm tù về tội “Cố ý gây thương tích”. Ngoài ra, án sơ thẩm còn tuyên phạt tù đối với 03 bị cáo khác; tuyên về trách nhiệm dân sự, án phí và quyền kháng cáo theo quy định của pháp luật.
Xét thấy, Bản án hình sự sơ thẩm nêu trên xét xử bị cáo Phan Nguyên Viễn về tội “Cố ý gây thương tích” theo các điểm a và i khoản 1; điểm c khoản 3 Điều 134 BLHS năm 2015 là có căn cứ, đúng người và đúng tội. Tuy nhiên, bản án chỉ xử phạt bị cáo Phan Nguyên Viễn 04 năm tù là quá nhẹ, không tương xứng với tính chất, mức độ phạm tội và trách nhiệm hình sự của bị cáo; thiếu tác dụng cải tạo, giáo dục đối với bị cáo và răn đe, phòng ngừa chung trong xã hội, bởi lẽ: Trong vụ án này, bị cáo Phan Nguyên Viễn đóng vai trò là người khởi xướng và cũng là người rủ bị cáo Thành cùng về phòng trọ của Tư và Ảo để lấy hung khí tới quán BBQ đánh nhau, khi sự việc xảy ra mặc dù không hề có mâu thuẫn với người bị hại nhưng bị cáo Viễn là người trực tiếp dùng cây giáo là hung khí nguy hiểm chém vào người bị hại, tuy chỉ sượt lưng nhưng nếu như không có sự ngăn cản của Ảo và Hương thì bị cáo đã gây thương tích cho bị hại, mặt khác bị cáo là người có nhân thân xấu, vào ngày 14/5/2015 bị Tòa án nhân dân tỉnh Đắk Lắk xử phạt 01 năm tù về tội “Trộm cắp tài sản”, tuy bị cáo đã được xóa án tích nhưng bị cáo không lấy đó làm bài học để rèn luyện bản thân mà tiếp tục phạm tội, thể hiện sự coi thường pháp luật. Bị cáo đã phạm tội với hai tình tiết định khung tăng nặng, được quy định tại các điểm a và i khoản 1 Điều 134 Bộ luật hình sự năm 2015 là "dùng hung khí nguy hiểm" và "có tính chất côn đồ"; thương tích của bị hại là 42%, thuộc khoản 3 Điều 134 BLHS 2015, có khung hình phạt từ 05 năm đến 10 năm tù. Do đó, việc tòa án cấp sơ thẩm đã áp dụng Điều 47 BLHS năm 1999 và chỉ tuyên buộc bị cáo mức hình phạt 04 năm tù là chưa thỏa đáng, mà cần phải xử lý nghiêm khắc, cách ly bị cáo ra khỏi đời sống xã hội với thời gian dài hơn nữa./.
Tại bản tóm tắt bệnh án điều trị số 1022/TKBA-BVT, ngày 28 tháng 12 năm 2017 của Bệnh viện đa khoa tỉnh Đắk Lắk và bản kết luận pháp y thương tích số: 105 /PY-TgT ngày 28/12/2017 của Trung tâm pháp y tỉnh Đắk Lắk, kết luận: Quảng Trí Hoàng Sơn, bị vết thương vùng đỉnh đầu kích thước 12cm, vết thương đứt gần lìa ngang cổ tay trái, tỉ lệ thương tật là 35%, vật tác động, sắc bén.
Tại bản kết luận pháp y bổ sung số: 470/PY-TgT ngày 03/4/2018 của Trung tâm pháp y tỉnh Đắk Lắk, kết luận: Quảng Trí Hoàng Sơn, bị thương tích, tỉ lệ thương tật là 42%, vật tác động, sắc bén.
Bản án hình sự sơ thẩm số 80/2018/HSST ngày 03/10/2018 của Toà án nhân dân huyện Ea H’Leo đã áp dụng các điểm a và i khoản 1, khoản 3 Điều 104; các điểm b và p khoản 1, khoản 2 Điều 46, Điều 47 Bộ luật hình sự năm 1999, Nghị quyết số 41/2017/QH14 ngày 20/6/2017 của Quốc Hội, điểm c khoản 3 Điều 7, điểm c khoản 3 Điều 134 BLHS năm 2015, xử phạt bị cáo Phan Nguyên Viễn 04 năm tù về tội “Cố ý gây thương tích”. Ngoài ra, án sơ thẩm còn tuyên phạt tù đối với 03 bị cáo khác; tuyên về trách nhiệm dân sự, án phí và quyền kháng cáo theo quy định của pháp luật.
Xét thấy, Bản án hình sự sơ thẩm nêu trên xét xử bị cáo Phan Nguyên Viễn về tội “Cố ý gây thương tích” theo các điểm a và i khoản 1; điểm c khoản 3 Điều 134 BLHS năm 2015 là có căn cứ, đúng người và đúng tội. Tuy nhiên, bản án chỉ xử phạt bị cáo Phan Nguyên Viễn 04 năm tù là quá nhẹ, không tương xứng với tính chất, mức độ phạm tội và trách nhiệm hình sự của bị cáo; thiếu tác dụng cải tạo, giáo dục đối với bị cáo và răn đe, phòng ngừa chung trong xã hội, bởi lẽ: Trong vụ án này, bị cáo Phan Nguyên Viễn đóng vai trò là người khởi xướng và cũng là người rủ bị cáo Thành cùng về phòng trọ của Tư và Ảo để lấy hung khí tới quán BBQ đánh nhau, khi sự việc xảy ra mặc dù không hề có mâu thuẫn với người bị hại nhưng bị cáo Viễn là người trực tiếp dùng cây giáo là hung khí nguy hiểm chém vào người bị hại, tuy chỉ sượt lưng nhưng nếu như không có sự ngăn cản của Ảo và Hương thì bị cáo đã gây thương tích cho bị hại, mặt khác bị cáo là người có nhân thân xấu, vào ngày 14/5/2015 bị Tòa án nhân dân tỉnh Đắk Lắk xử phạt 01 năm tù về tội “Trộm cắp tài sản”, tuy bị cáo đã được xóa án tích nhưng bị cáo không lấy đó làm bài học để rèn luyện bản thân mà tiếp tục phạm tội, thể hiện sự coi thường pháp luật. Bị cáo đã phạm tội với hai tình tiết định khung tăng nặng, được quy định tại các điểm a và i khoản 1 Điều 134 Bộ luật hình sự năm 2015 là "dùng hung khí nguy hiểm" và "có tính chất côn đồ"; thương tích của bị hại là 42%, thuộc khoản 3 Điều 134 BLHS 2015, có khung hình phạt từ 05 năm đến 10 năm tù. Do đó, việc tòa án cấp sơ thẩm đã áp dụng Điều 47 BLHS năm 1999 và chỉ tuyên buộc bị cáo mức hình phạt 04 năm tù là chưa thỏa đáng, mà cần phải xử lý nghiêm khắc, cách ly bị cáo ra khỏi đời sống xã hội với thời gian dài hơn nữa./.